GÓC CHIA SẺ: TRẮNG TAY

Lúc vừa sinh vốn là tay trắng
Đời nhọc nhằn một nắng hai sương
Có đâu gấm lụa lên hương
Hay khi mỗi bước làn hương ngạt ngào.
Vẫn trắng tay con đường sự nghiệp
Trải thân bao số kiếp phương này
Nổi chìm phận số đọa đày
Làm thân trâu phải mang cày bừa thôi.
Rồi đến hồi lão suy tướng hiện
Của tiền nhiều, đến chuyện trắng tay
Sinh già bệnh khổ lắt lay
Ấm tình thì có nơi ngay cửa thiền.
Sắc thân dù đẹp như tiên giáng
Cùng héo mòn năm tháng trôi qua
Trắng tay định luật nào tha
Có chăng nhân quả nở hoa muộn màng.
Một nỗi sợ theo làn sương lạnh
Hỏi cuộc đời chắp cánh về đâu
Vô thường tay trắng dãi dầu
Nhân gian liệu có quay đầu được chăng.
Ai rồi cũng vết hằn tay trắng
Trên phận người cay đắng đường về
Bức tranh nhân ngã khen chê
Kết hoa thành quả lưới mê chập chùng.
Phương trời cũ tao phùng chân ái
Trắng tay xong quyết lái con thuyền
Biển trần sóng dữ liên miên
Rõ phiền não thức, chia riêng đôi đường.
Mượn giáo pháp xiển dương kiếp trược
Đem từ bi tạo phước thái bình
Hộ người tay trắng nghĩa tình
Xây nền đạo đức giữ gìn đường tu.
Hết kiếp nạn, bạn - thù tay trắng
Quán sự đời biển hóa nương dâu
Vững tin năng lượng nhiệm mầu
Trụ nơi tĩnh lặng tin sâu chân thường.
Chiêu Đề 12/10/25



























































































































































Bình luận bài viết